Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

TÀNG LANG SA TRÊN TÓC ANH


TÀNG LANG SA là tên gọi một dạng vật chất có trong tự nhiên, nhưng tôi lấy làm lạ khi trước đây trong bài thơ cóc sáu có nói đến loài này thì hầu hết những anh chị em miền Bắc ko hề biết! và càng lạ hơn là chúng chỉ xuất hiện trong Nam hồi mình còn rất nhỏ mà bây giờ ko còn.Bản thân sáu đã nắm bắt được chúng nhưng cũng ko biết chúng từ đâu tới và tại sao chúng lại biến mất và cũng ko biết bản chất chúng là gì! Chỉ đến khi đọc còm của anh Hai Rạch Giá. Vì TÀNG LANG SA gợi nhớ đến một kỉ niệm buồn của sáu! Từ còm trả lời thắc mắc cho Dạ Lan nàng đã lấy cảm xúc từ đây để viết và gửi tặng một bài thơ này làm mình hết sức xúc động đến ko cầm được nước mắt! Xin cảm ơn em Dạ Lan.
 

Giờ Tàng lang sa không rơi ngoài ruộng vắng
Mà đậu vào mái tóc của anh
Tàng lang sa trắng như tuyết trắng
Gợi nhớ mẹ hiền lam lũ ngày xanh

Mẹ mất khi anh còn nhỏ lắm
Bà ra đi mang theo tuổi thơ ngây
Mang theo cả khung trời bình lặng
Bỏ lại anh côi cút thế gian này

Mới tám tuổi anh đã thành người lớn
Mặt lấm sình, chân lội đồng bưng
Da cháy nắng dọc ngang kênh rạch
Nhuộm gió sương rắn rỏi, can trường

Ký ức về, hồn rưng rưng anh nhỉ ?
Trái đất tròn muôn thuở vẫn quay
Biết quy luật muôn đời là thế
Phút chạnh lòng, khóe mắt cay cay…

Chủ nhật 23/3/2014
DL

-NỘI DUNG CÒM SÁU TRẢ LỜI CHO DẠ LAN MÀ TỪ ĐÂY NÀNG VIẾT BÀI THƠ TRÊN:
** Kỉ niệm này lúc anh mới lên 5 lên 6 gì đó, nơi anh sinh ra là vùng đồng bằng Nam bộ một năm làm lúa chỉ một vụ vào mùa mưa từ đầu tháng 5 đến cuối tháng 10 âm lịch rồi bỏ ruộng khô nức nẻ cho đến vụ sau. Em hình dung vào tháng này đồng trống trơn mênh mông vào những ngày nắng gắt thì ko biết từ đâu trên không trung sa xuống những sợi trắng tinh như bông gòn, vì chúng nhẹ nên cứ lãng đãng bay tàng lang khắp chốn (Có lẻ từ đó mà chúng có cái tên Tàng Lang Sa) để dể tượng tượng thấy em hãy so sánh với cảnh những bông tuyết rơi trong phim nhưng ở đây tàng lang sa thì thưa thớt hơn và nhẹ hơn tuyết nên chúng cứ chập chờn như ko muốn chạm đất, tụi trẻ con thấy thế chạy ra đưa tay đón bắt trong khi người lớn thì khuyên ko nên để chạm mắt vì sẽ gây mù! ko biết đúng sai nhưng anh nhớ hồi đó chưa xảy ra trường họp nào như thế. Kỉ niệm ấy lại thuộc khoảng quê hương yên vui thanh bình nhất.
Đến năm 1968 thì giặc về gây chiến tranh gieo tang tóc khắp nơi sang năm 1969 thì mẹ anh nằm xuống vì một viên đạn lạc! Bà ra đi mang theo cả tuổi thơ của anh và từ đó cho tới giờ anh ko còn thấy Tàng Lang Sa nữa. Hôm qua nơi anh nắng rất gay gắt, ngoài vườn về tắm táp xong khi soi gương chảy tóc nhận ra 2 bên thái dương giờ đã lác đác vài cọng tóc trắng, bất chợt anh nhìn thấy từ miền xa xưa ấy những cánh tàng lang sa! Cảm ơn em đã ghé thăm.
-CÒN ĐÂY LÀ NỘI DUNG CÒM CỦA ANH HAI RẠCH GIÁ:
Tàng lang sa là nitơ đó em trai ạ. Nó là do những xung động của bầu khí quyển tạo nên trong quá trình thay đổi nhiệt độ của một vùng không khí này chênh lệnh với một vùng không khí khác hay do sấm sét tạo ra. Đây là một loại phân bón tuyệt vời cho thực vật đấy em ạ. 

Nếu đầu ai bị tàng lang sa bám vào thì đầu... mau bạc và mau khôn. Cái này em tin không? Hihi
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

ĐÊM THU PHAI

Cỏ ngậm sương khuya đêm vắng hoe
Ri ran dạ khúc dế ru bè
Hạ huyền bóng nguyệt kia gầy guộc
Thượng giới ngàn sao đó lập loè
Thăm thẳm canh sầu dâng chất ngất
Lạnh lùng giọt nhớ rớt lê thê
Hiên mưa chuốc đẫm Đông vừa chớm
Ngỏ trước buồn Thu rụng cánh hoè
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

RU NHAU NGÀY ĐÔNG



Giao mùa gió Bấc gọi ngày Đông
Dĩ vãng mờ xa nhạt sắc hồng
Nuối tiếc giăng buồn dâng đáy mắt
Thẩn thờ trải nhớ chở ngàn sông
Tội tình gỏ cửa sầu trong dạ
Ân nghĩa ru ta ấm cỏi lòng
Cố giấu niềm riêng nâng buốt giá
Nghe đơn côi lạnh nỗi chờ mong
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

THU CHO THA NHÂN


Những hạt mưa cứ thấm sâu vào đất
Để chân mây úng nước rã rời
Gió cứ muốn cắt Thu ra từng mảnh
Rãi lá buồn vào điệp khúc xa xôi
                                            
Tha nhân hởi bao giờ thăm cố quận
Như cội nguồn chiếc lá mỗi mùa rơi
Đường ly hương thương người còn mải miết
Nên phong trần còn vương áo người ơi!
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

RA KHƠI CHIỀU NAO

Anh đi ra biển chiều nay
Nắng nghiêng buông lửng phố dài sau lưng
Tay rời dạ vướng bâng khuâng
Gởi em ở lại cùng Xuân muộn màng
***
Quê nhà tóc mẹ sương loang
Trông anh ngỏ vắng chiều xoan rụng dày
Em về nhặt nhớ đầy tay
Cất tin yêu để có ngày mai sau
***
Anh đi ra biển chiều nao
Rưng rưng để nắng rơi vào mắt sâu
Lưng trời chao cánh hải âu
Sóng xô nỗi nhớ bạc đầu em ơi!
*KHUCTINHXANHXUA*


Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

MƯA TRONG KỈ NIỆM


Đôi mắt thẳm em buồn mây tháng bảy
Bởi mùa Thu giăng mắc ngang trời
Nơi quán nhỏ sầu ta từng giọt đắng
Nói gì đây!? Sao không thốt nên lời.

Ừ! Thì trời cứ mưa cho em ướt áo
Để mắt ta thương bết dính ngọt ngào
Tà áo trắng cứ phất phơ hoài giông bão
Cho giọt buồn thắm mãi đến xưa sau!
*KHUCTINHXANHXUA*


Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

ĐÊM VÀNG LƯU BÚT


Có những điều em chưa nói
Anh ngỡ đã quên lâu rồi
Ghế lạnh sân trường hôm đó
Anh biết! Những giọt buồn rơi

Đã ố vàng trang lưu bút
Chữ em tạc vào thời gian
Tay nào lần vào muôn dặm
Buồn anh dâng lên ngút ngàn

Anh vấp luống cày độ lượng
Nơi Cha gieo hạt đồng sâu
Em về cao nguyên ngàn phố
Rừng sương đan lạnh giang đầu
Đá chênh chếch buồn rêu bám
Có nghe sầu đầy thung sâu

Anh không thể là của em
Vì anh chỉ là cơn gió
Em cũng không là của anh
Hương rừng hoang sơ trang vở
Ta vẽ thác ghềnh vào nhau
Hằn lên vết đau thiên cổ

 Bao giờ ta về trường cũ
Cùng khơi lửa phượng đầu hè
Bao giờ ta về ngày cũ
 Để nghe ve hát tìm nhau?
*KHUCTINHXANHXUA*


Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

CHIỀU NGANG TRƯỜNG CŨ


Con đường vẫn thế chiều nay
Nghiêng nghiêng triền cỏ đổ dài miên man
Nghĩ gì bóng điệp ngã vàng
Rêu phong tường cũ đã loang nắng tà
Áo ai nhuộm trắng nẻo xa
Màu thương ngày cũ như chưa bao giờ

Giận ai em giấu tháng tư
Vào trang lưu bút khúc thơ lỡ làng
Bằng lăng rụng tím mùa thương
Để tôi nhặt lấy nỗi buồn riêng tôi.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

NẮNG VỀ PHƯƠNG EM

Bụi vàng rớt tự thinh không
Mây quen bịn rịn bên song lững lờ
Nụ hồng đã tỉnh cơn mơ
Mà sao ta giống như chờ tình nhân

Thoắt xa thoắt hiện rồi nhìn
Tìm trong sợi nắng một hình bóng xa
Mùa Xuân áo mới nắng nhoà
Sao ta bổng thấy lòng ta bạc màu

Ta đến rồi ta về đâu
Làm sao giữ được lòng nhau hởi người
Xa nhau đó một phía trời
Ta xin chút nắng gửi về phương em

Kìa Xuân đã đậu bên rèm
Lỏng tay ta để gió mềm Xuân bay.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

MƯA CHIỀU


Giọt chiều thánh thót tưởng như
Lời yêu xưa vọng về từ xa xăm
Nhớ thương thơ kết kén tằm
Tơ vương ai nhả vần lâm râm buồn
*KHUCTINHXANHXUA*

Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014

MÙA ĐÔNG THA NHÂN


(Cảm tác TẢO HÀN HỮU HOÀI của cụ Mạnh Hạo Nhiên)
Lá vàng về cội nhạn xuôi Nam
Ngọn bấc theo đông lạnh buốt vàm
Kề cận sông Tương nhà cọ xám
Xa vời núi Sở xứ mù lam
Hoài hương lệ đã khô cằn cổi
Vọng quốc buồm cô héo rũ tàn
Bến đợi còn ai chờ viễn khách?
Đêm dài biển lặng dạ sầu mang.
*KHUCTINHXANHXUA*
#TẢO HÀN HỮU HOÀI(Bản âm Hán Việt)
Mộc lạc nhạn nam độ,
Bắc phong giao thượng hàn.
Ngã gia Tương thuỷ khúc,
Giao cách Sở vân đoan.
Hương lệ khách trung tận,
Cô phàm thiên tế khan.
Mê tân dục hữu vấn,
Bình hải tịch man man.

Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

CHIỀU THƯƠNG CA





Bóng ác chiều nay vội ngã tây

Bầy chim về tổ ấm sum vầy

Chập chùng gió cuốn nơi đầu sóng

Thấp thỏm sương trùm dưới tán cây

Nữa mảng nhớ nhung lồng bóng nguyệt

Nguyên màng thương cảm động chân mây

Người đi bỏ lại mùa hoa trước

Lệ đổ bao đêm đã có đầy.

*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

KHÚC GIAO MÙA


Vạt nắng chiều nay cũng hiểu mùa
Bên sông từng sợi dệt lưa thưa
Dềnh doàng sóng biếc xuôi con gió
Lướt thướt mây chùng đựng hạt mưa
Đông đến heo may chừng đã đủ
Thu đi vàng mắt giấc chưa vừa
Nhiều khi chẳng đợi mong ngày đến
Ngại bấc về đây khẽ lạnh lùa.
 *KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

CHIỀU NGHIÊNG PHẾ TÍCH


Trầm luân đằng đẳng dưới Thu mưa
Cỏ biếc thành xây lạc dấu xưa
Ngằn ngặt dòng đời trôi chẳng đợi
Phủ phàng lối mộng nhịp không đưa
Cong vênh mái thẳm màu nghe mỏi
Ngã đổ tường nâu vết vẫn chưa
Dâu bể bao phen gầy cỏi nhớ
Điêu tàn mấy lớp đã thay mùa.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2014

RÊU ÚA


Vàng úa sân rêu buổi tạ từ
Heo may tím rụng nhuộm đường Thu
Chân trời đỏ mắt miền mơ ảo
Lau lách bạc đầu cỏi huyễn hư
Dặm liễu sương ươm màu bảng lãng
Đường mây nhạn vỗ cánh phiêu du
Người đi hoài vọng còn mang nặng
Nên bước tha hương vẫn mịt mù.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014

CHIỀU LỮ THỨ


*Luật bằng-vận trắc
(Dựa ý bài LỮ TỨC của cụ Đỗ Mục)
Dừng nơi lữ quán chiều thiêm thiếp
Hối hả người đi ngày đuổi kịp
Thăm thẳm chân mây đã xám dòng
Xa xăm thảm cỏ còn xanh liếp
Hạ trao năm cũ tím phong thư
Thu gửi mùa này vàng cánh thiệp
Khói toả bên sông vọng tiếng tiêu
Cô đơn lạnh nhớ nhà hồng bếp.
*KHUCTINHXANHXUA*
(Gửi tặng HoangAnh79)

LỮ TỨC(Đỗ Mục)
Lữ quán vô lương bạn,
Ngưng tình tự tiễu nhiên.
Hàn đăng tư cựu sự,
Đoạn nhạn cảnh sầu miên.

Viễn mộng quy xâm hiểu,
Gia thư đáo cách niên.
Thương giang hảo yên nguyệt,
Môn hệ điếu ngư thuyền.

Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

SÔNG THU BIỆT KHÁCH


(Dựa ý bài THU GIANG TỐNG KHÁCH của cụ BẠCH CƯ DỊ)
Thu đến hồng loan xoải cánh bay
Sớm chiều tiếng vượn gợi u hoài
Thuyền côi lặng lẽ màn mưa rót
Sóng biếc cồn cào ngọn gió lay
Mờ mịt sương giăng nhoà dặm khuyết
Chập chùng dốc dựng ngút buồm mây
Tầm Dương tửu chuốc tình chưa cạn
Chất ngất sầu dâng ngập chốn này.
*KHUCTINHXANHXUA*
THU GIANG TỐNG KHÁCH (Bạch Cư Dị)
Thu hồng thứ đệ quá,
Ai viên triêu tịch văn.
Thị nhật cô chu khách,
Thử địa diệc ly quần.
Mông mông nhuận y vũ,
Mạc mạc mạo phàm vân.
Bất tuý Tầm Dương tửu,
Yên ba sầu sát nhân.


Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

TUYỆT TÁC THIÊN NHIÊN


Tuyệt trần thị khúc dáng thiên nhiên
Khắc vẻ kiều tiên sắc sảo duyên 
Trắng nõn da kia màu tuyết ngọc
Mơ huyền mắt ấy sắc uyên miên
Non mơn núi thúy đơm đôi trái
Ảo diệu mây ngàn xoả một bên
Chả mật sao nghe chừng ngọt đót
Cảm đời còn thấy đáng yêu thêm
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

CẢM THÁN THU


Đường thu nay sắc đã hanh vàng
Nhặt lá khô! Lòng thấy xốn xang
Cuối nẻo hạ tàn thiêm thiếp giấc
Đầu nguồn thu đến thắt the mang
Trăm năm xanh chát rồi phai úa
Một thoáng đầu non chốc lụi tàn 
Nắng khuất về đâu chiều hối hả
Khẽ khàng đừng để kẻo thu tan

*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

KHÚC CA NÚI RỪNG




**Luật bằng-song cước-độc vận.

Non non chót vót dựng đằng xa


Biếc biếc rừng xanh thẳm nắng nhoà

Sáng sáng bướm ong vờn với lá

Chiều chiều chim chóc giởn cùng hoa

Um um âm vọng chìm trong đá

Tác tác từ xa rộn tiếng gà

Nhớ nhớ ngày xanh viết khúc lạ

Mờ mờ kí ức mấy lời ca.

*KHUCTINHXANHXUA*

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

KHÚC VE MUỘN MÙA

**Đường thi luật bằng vận trắc.
Ve khàn giọng hát mùa đưa tiễn
Lá gọi thu về bay lúng liếng
Nắng sớm lưa thưa lặng cuối trời
Mưa chiều phủ kín tràn dâng biển
Người đi bịn rịn bến sông nhà
Kẻ ở mòn trông thuyền xứ viễn
Tống tiễn còn mong phút khứ hồi
Sinh ly tử biệt sầu vô biến.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

BÓNG NGÃ ĐƯỜNG CHIỀU



Em đi bóng ngã cuối đường chiều
Lối nhỏ gập ghềnh cảnh tịch liêu
Ngày ấy hai ta cùng lối mộng
Bây giờ một bóng với đìu hiu
Mưa giăng khóm trúc sầu nghiêng đổ
Gió thốc thân tùng nhớ lạc xiêu
Kỉ niệm còn đây trên lối cũ
Tha nhân biền biệt có mang nhiều

*KHUCTINHXANHXUA*
(bài hoạ tác phẩm BÓNG CHIỀU của nữ sỉ PHONG LAN và đã được chính nàng chỉnh sửa lại)

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

HỎI TRĂNG




Em về nhặt lại giùm tôi

Ánh trăng đã rớt bên trời hôm qua

Hỏi Hằng một thoáng lụa là
Còn Xuân hay đã chớm qua Hạ tàn
Thu hoài tấu khúc miên man
Để Đông buốt giá muộn màn mùa yêu
Một lần thôi chẳng còn nhiều
Men nồng xin gửi một chiều em say.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

VỀ NƠI KHÔNG EM

Hồi nhỏ tôi học hành rất tệ (bởi làm biếng) nên năm 19t bị sung quân khi chưa hết phổ thông (mai mắn là lúc ở K ko bị bọn Ponpot bắn cho lòi phèo!). Sau khi hoàn thành nvqs thì biết đá vàng gian khổ nên về học lại mãi đến năm 27t mới thấy được giảng đường đại học. Năm đầu 1987 ở trường dự bị đ/h đường Nguyễn chí Thanh nơi tập trung “chuẩn” sinh viên từ nhiều trường khác nhau, sang năm sau thì mỗi đứa một phương, bản thân tôi phải ra học tận Thủ Đức. Có một cô bạn học ngành y ở lại trong nội thành luôn nhắn tôi vào thăm, nhưng vì lúc ấy rất khó khăn, ngày học đêm tôi cố tìm bất kì việc gì làm thêm để trang trải việc học phụ gia đình nên tôi cứ hẹn lần hẹn lượt! một năm sau thằng em út tôi lại đổ tiếp vào đ/h, cha tôi rớt nước mắt bảo tôi phải nhường cho nó học chứ không nó sẽ bị bắt lính vì ông không đủ khả năng nuôi một lúc 2 đứa!. Từ đó tôi quyết định không nhận trợ cấp từ nhà mà tự bương, bửa đói bửa lưng lửng bầu dìu vừa làm để học nhưng chỉ trụ lại khoảng 3 tháng thì đành buông tay!!! Và người con gái đó đến giờ tôi chưa hề gặp lại, chắc giờ nàng đã là một bác sỉ giỏi giang ở một bệnh viện nào đó rồi và đã có một gia đình hạnh phúc.

Tôi viết bài này để nhớ về người con gái ấy, nhớ lại tiếng mỏ của người bán hủ tiếu đêm, tiếng rao bánh của những cư dân nhọc nhằn mưu sinh giữa phố khuya, không biết bây giờ cảnh ấy có còn không?!



Ngã rẻ anh về xa hướng em
Phố khuya lối vắng rộng lòng đêm
Đèn đường buồn rũ buông vàng vọt
Góc nhỏ ru mềm giấc uyên miên

Có tiếng ai rao mùi bánh nướng
Nghe oằn vai trĩu nặng ưu phiền
Lóc cóc buôn đêm bằng nhịp gõ
Cuộc đời còn đó những chung chiêng

Anh về ngã rẻ chốn không em
Sau lưng phố muộn giấc êm đềm
Đèn ai gác nhỏ còn hiu hắt
Để gió luồng treo lạnh qua rèm

Khuya nay đường vắng một mình anh
Kỉ niệm ùa về chợt nhớ quên
Về đâu em hởi nay mùa lạnh
Có biết một người nhớ đến em.
 *KHUCTINHXANHXUA*

CÓ GIỌT ĐÔNG NÀO?


Mùa Đông vẫn còn mưa đó em
Giọt ngắn giọt thưa phất qua rèm
Ngoài ấy ngang trời mây có thấp
Có giọt Đông nào ướt áo em?

Anh ở trong này Đông phương Nam
Khi mỗi hoàng hôn nhuộm tím chàm
Chợt thèm một chút sương băng giá
Để dậy trong lòng phút nhớ em

Sắc mùa đã lở lứa đồng chiêm
Thiên di nhạn vỗ cánh đi tìm
Thời gian bấu vào tim đau điếng
Gõ nhịp bên đời một âm vang

Ta vẫn yêu đời vẫn yêu hoa
Dù áo phong sương đã nhạt nhoà
Chợt chiều thấp thoáng ngoài xa vắng
Dĩ vãng hiện về những yêu ma.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2014

XUÂN CÒN KHÔNG EM



Ta cất mùa Xuân vào giỏ
Để mai em ở cuối mùa
Luồn tay đan ngày thương nhớ
Ta còn một mùa hoa xưa

Thời gian tay người buông lơi
Kỉ niệm tơ lòng giăng mắc
Hoài thương tóc nhuộm bờ vai
Kiếp người đi qua như lốc

Em bỏ ta vào cổ tích
Mùa Xuân bỏ ta một mình
Thơ ngông nghiêng buồn để rót
Nhớ quên chuỗi ngày điêu linh.
*KHUCTINHXANHXUA*

BÀI THƠ CỦA ĐÊM




Đêm qua mây vướng đầu hè
Hàng cây vướng bóng nhạt nhoà trăng suông
Vạc sành hát suốt canh trường
Ri ran tiếng dế đệm buồn thâu đêm
Ta viết bài thơ của đêm
Khi sương khói rụng bên thềm tịch nhiên
Lời bạn khuyên viết tình riêng
Chớ mang con chữ luỵ phiền vào thân
Nên ta tìm tứ xuất thần
Mơ hương xử nữ bóng hình mờ xa
Nhưng tim ta vốn mồ côi
Nên thơ thành khói mây trời bay xa
Tay ta gần tóc em xa
Nụ hôn hư ảo nào ra nghĩa tình
Môi em đêm mắt cũng đêm
Vì em xa quá nên mình biệt ta
Thơ người cháy giữa san hà
Thơ ta cháy giữa lòng ta ngậm ngùi.

*KHUCTINHXANHXUA*