Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

TUYỆT TÁC THIÊN NHIÊN


Tuyệt trần thị khúc dáng thiên nhiên
Khắc vẻ kiều tiên sắc sảo duyên 
Trắng nõn da kia màu tuyết ngọc
Mơ huyền mắt ấy sắc uyên miên
Non mơn núi thúy đơm đôi trái
Ảo diệu mây ngàn xoả một bên
Chả mật sao nghe chừng ngọt đót
Cảm đời còn thấy đáng yêu thêm
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

CẢM THÁN THU


Đường thu nay sắc đã hanh vàng
Nhặt lá khô! Lòng thấy xốn xang
Cuối nẻo hạ tàn thiêm thiếp giấc
Đầu nguồn thu đến thắt the mang
Trăm năm xanh chát rồi phai úa
Một thoáng đầu non chốc lụi tàn 
Nắng khuất về đâu chiều hối hả
Khẽ khàng đừng để kẻo thu tan

*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

KHÚC CA NÚI RỪNG




**Luật bằng-song cước-độc vận.

Non non chót vót dựng đằng xa


Biếc biếc rừng xanh thẳm nắng nhoà

Sáng sáng bướm ong vờn với lá

Chiều chiều chim chóc giởn cùng hoa

Um um âm vọng chìm trong đá

Tác tác từ xa rộn tiếng gà

Nhớ nhớ ngày xanh viết khúc lạ

Mờ mờ kí ức mấy lời ca.

*KHUCTINHXANHXUA*

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

KHÚC VE MUỘN MÙA

**Đường thi luật bằng vận trắc.
Ve khàn giọng hát mùa đưa tiễn
Lá gọi thu về bay lúng liếng
Nắng sớm lưa thưa lặng cuối trời
Mưa chiều phủ kín tràn dâng biển
Người đi bịn rịn bến sông nhà
Kẻ ở mòn trông thuyền xứ viễn
Tống tiễn còn mong phút khứ hồi
Sinh ly tử biệt sầu vô biến.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

BÓNG NGÃ ĐƯỜNG CHIỀU



Em đi bóng ngã cuối đường chiều
Lối nhỏ gập ghềnh cảnh tịch liêu
Ngày ấy hai ta cùng lối mộng
Bây giờ một bóng với đìu hiu
Mưa giăng khóm trúc sầu nghiêng đổ
Gió thốc thân tùng nhớ lạc xiêu
Kỉ niệm còn đây trên lối cũ
Tha nhân biền biệt có mang nhiều

*KHUCTINHXANHXUA*
(bài hoạ tác phẩm BÓNG CHIỀU của nữ sỉ PHONG LAN và đã được chính nàng chỉnh sửa lại)

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

HỎI TRĂNG




Em về nhặt lại giùm tôi

Ánh trăng đã rớt bên trời hôm qua

Hỏi Hằng một thoáng lụa là
Còn Xuân hay đã chớm qua Hạ tàn
Thu hoài tấu khúc miên man
Để Đông buốt giá muộn màn mùa yêu
Một lần thôi chẳng còn nhiều
Men nồng xin gửi một chiều em say.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

VỀ NƠI KHÔNG EM

Hồi nhỏ tôi học hành rất tệ (bởi làm biếng) nên năm 19t bị sung quân khi chưa hết phổ thông (mai mắn là lúc ở K ko bị bọn Ponpot bắn cho lòi phèo!). Sau khi hoàn thành nvqs thì biết đá vàng gian khổ nên về học lại mãi đến năm 27t mới thấy được giảng đường đại học. Năm đầu 1987 ở trường dự bị đ/h đường Nguyễn chí Thanh nơi tập trung “chuẩn” sinh viên từ nhiều trường khác nhau, sang năm sau thì mỗi đứa một phương, bản thân tôi phải ra học tận Thủ Đức. Có một cô bạn học ngành y ở lại trong nội thành luôn nhắn tôi vào thăm, nhưng vì lúc ấy rất khó khăn, ngày học đêm tôi cố tìm bất kì việc gì làm thêm để trang trải việc học phụ gia đình nên tôi cứ hẹn lần hẹn lượt! một năm sau thằng em út tôi lại đổ tiếp vào đ/h, cha tôi rớt nước mắt bảo tôi phải nhường cho nó học chứ không nó sẽ bị bắt lính vì ông không đủ khả năng nuôi một lúc 2 đứa!. Từ đó tôi quyết định không nhận trợ cấp từ nhà mà tự bương, bửa đói bửa lưng lửng bầu dìu vừa làm để học nhưng chỉ trụ lại khoảng 3 tháng thì đành buông tay!!! Và người con gái đó đến giờ tôi chưa hề gặp lại, chắc giờ nàng đã là một bác sỉ giỏi giang ở một bệnh viện nào đó rồi và đã có một gia đình hạnh phúc.

Tôi viết bài này để nhớ về người con gái ấy, nhớ lại tiếng mỏ của người bán hủ tiếu đêm, tiếng rao bánh của những cư dân nhọc nhằn mưu sinh giữa phố khuya, không biết bây giờ cảnh ấy có còn không?!



Ngã rẻ anh về xa hướng em
Phố khuya lối vắng rộng lòng đêm
Đèn đường buồn rũ buông vàng vọt
Góc nhỏ ru mềm giấc uyên miên

Có tiếng ai rao mùi bánh nướng
Nghe oằn vai trĩu nặng ưu phiền
Lóc cóc buôn đêm bằng nhịp gõ
Cuộc đời còn đó những chung chiêng

Anh về ngã rẻ chốn không em
Sau lưng phố muộn giấc êm đềm
Đèn ai gác nhỏ còn hiu hắt
Để gió luồng treo lạnh qua rèm

Khuya nay đường vắng một mình anh
Kỉ niệm ùa về chợt nhớ quên
Về đâu em hởi nay mùa lạnh
Có biết một người nhớ đến em.
 *KHUCTINHXANHXUA*

CÓ GIỌT ĐÔNG NÀO?


Mùa Đông vẫn còn mưa đó em
Giọt ngắn giọt thưa phất qua rèm
Ngoài ấy ngang trời mây có thấp
Có giọt Đông nào ướt áo em?

Anh ở trong này Đông phương Nam
Khi mỗi hoàng hôn nhuộm tím chàm
Chợt thèm một chút sương băng giá
Để dậy trong lòng phút nhớ em

Sắc mùa đã lở lứa đồng chiêm
Thiên di nhạn vỗ cánh đi tìm
Thời gian bấu vào tim đau điếng
Gõ nhịp bên đời một âm vang

Ta vẫn yêu đời vẫn yêu hoa
Dù áo phong sương đã nhạt nhoà
Chợt chiều thấp thoáng ngoài xa vắng
Dĩ vãng hiện về những yêu ma.
*KHUCTINHXANHXUA*

Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2014

XUÂN CÒN KHÔNG EM



Ta cất mùa Xuân vào giỏ
Để mai em ở cuối mùa
Luồn tay đan ngày thương nhớ
Ta còn một mùa hoa xưa

Thời gian tay người buông lơi
Kỉ niệm tơ lòng giăng mắc
Hoài thương tóc nhuộm bờ vai
Kiếp người đi qua như lốc

Em bỏ ta vào cổ tích
Mùa Xuân bỏ ta một mình
Thơ ngông nghiêng buồn để rót
Nhớ quên chuỗi ngày điêu linh.
*KHUCTINHXANHXUA*

BÀI THƠ CỦA ĐÊM




Đêm qua mây vướng đầu hè
Hàng cây vướng bóng nhạt nhoà trăng suông
Vạc sành hát suốt canh trường
Ri ran tiếng dế đệm buồn thâu đêm
Ta viết bài thơ của đêm
Khi sương khói rụng bên thềm tịch nhiên
Lời bạn khuyên viết tình riêng
Chớ mang con chữ luỵ phiền vào thân
Nên ta tìm tứ xuất thần
Mơ hương xử nữ bóng hình mờ xa
Nhưng tim ta vốn mồ côi
Nên thơ thành khói mây trời bay xa
Tay ta gần tóc em xa
Nụ hôn hư ảo nào ra nghĩa tình
Môi em đêm mắt cũng đêm
Vì em xa quá nên mình biệt ta
Thơ người cháy giữa san hà
Thơ ta cháy giữa lòng ta ngậm ngùi.

*KHUCTINHXANHXUA*